Tóc nâu

HẸN NGÀY ...


Nương vào lối mộng phù vân
Hồn tôi về đến, thật gần bên em
Sương sầu vương tóc dịu mềm
Ấy hương tình dại ... gối êm vai gầy !


Bàn tay , chao lạnh bàn tay
Chạm vào hồ điệp, hóa này hồn tôi
Lạnh lùng đôi cánh đơn côi
Mong em đừng sợ , đừng thôi mỉm cười .


Lau đi giọt lệ đang rơi
Khăn tình đủ thấm hết đời khổ đau ?
Đã thề vạn kiếp bên nhau
Thì ngăn cách đó, trôi mau thể là ...


Thân tôi chẳng phải thịt da
Còn em áo lụa tơ ngà sáng trăng
Đôi ta gặp giữa đường ngăn
Cố nhân đối mặt Cổ nhân ... ngậm ngùi !


....

Hẹn ngày sẽ trọn niềm vui
Khi đi hết kiếp đời trôi với đời
Về cùng quan quách Em_Tôi
Đôi mình hóa bướm chẳng rời xa nhau ...


 


 

Được bạn: HB 08.12.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HẸN NGÀY ..."